Thấy sắc nơi không, họa chớm hiện.
Từ bi sinh dục, dục như thuyền.
Việc xưa vui sướng, sau hối hận.
Rửa sạch lòng tâm, đón gió thiền.
Vì sao Linh Cát bị chặt đầu, việc này có nhiều lời đồn đoán khác nhau.
Hổ Tiên Phong nói thế này: “Sư phụ của Đại Vương, há có phải là người chúng ta có thể bàn luận? Nhưng ta từng nghe cha nói rằng, Đại Vương rất căm ghét kẻ đó. Nói là bái sư, ta lại nghĩ đó chỉ là để cầu sự che chở. Yêu quái ở nơi hoang dã, phải biết nhìn xa. Thần Phật làm gì có lòng từ bi, chỉ có bản thân mỗi chúng ta là lo cho mình được thôi.”
Sa Quốc Vương dường như biết rõ hơn: “Năm xưa, khi Đại Vương giúp tiểu quốc của ta tiêu tai giải nạn, ta đã từng thấy con quái vật lớn đó. Trên lưng nó có một cái đầu Phật, giống hệt cái đầu mà Đại Vương chặt. Ôi, sau đó trong thành của ta, mọi người đều biến thành chuột, Đại Vương chỉ nói đó là tai họa do ông ta mang lại, rồi dẫn thủ hạ rời đi. Ta biết, thực ra Đại Vương không muốn rời đi, ngài luôn muốn yêu quái có một cuộc sống đàng hoàng…”
Sa Nhị Lang nói ngắn gọn: “Đại Vương, không xấu. Đại điểu, đáng chết.”
Mã Thiên Bá đi qua đây thở dài: “Chuột trộm dầu trèo lên đài cao, chắc chắn là có người đã dựng thang lên.”
Hoàng Phong Đại Thánh chỉ nói một câu về chuyện này: “Kẻ gây tai họa, tất sẽ bị họa phản lại. Không phải là ta, cũng sẽ là kẻ khác.”
