Phỏng đạo núi vắng nghe hoa rơi,
Vang tiếng sáo thanh biết có nhà.
Mang trên giả diện tướng có thật,
Mượn lấy thân người luyện đan sa.
Ngày xưa, có một thiếu niên một mình đến núi Bàn Tơ để báo thù. Không ngờ, cậu bị yêu quái bắt giữ và bị giam trong hang động, phải trải qua muôn vàn khó khăn nguy hiểm, nhưng may mắn thoát được. Khi cậu trở về Chu Tử Quốc, những người thợ dệt kéo nhau đến nhà, hy vọng cậu có thể dẫn họ lên núi, đến nhà họ Chu để tìm chiếc suốt ngọc trong truyền thuyết.
Trong lòng thiếu niên rối bời, cậu đóng cửa từ chối khách khứa, nhưng mẹ cậu không hiểu được nỗi lòng của con, ép cậu dẫn mọi người lên núi trừ yêu cứu cha. Nhưng lòng người khó lường, những người thợ dệt mang dã tâm riêng không đoàn kết trong hiểm cảnh, họ liên tục đấu đá lẫn nhau và cuối cùng bị một con nhện lớn màu xanh trong nhà họ Chu tiêu diệt toàn bộ.
Thiếu niên sợ hãi nằm rạp trên đất, không ngờ con nhện biến thành hình người, chính là thanh y tiên nữ mà cậu đã từng gặp trong hang động. Cậu đã chán ghét người phàm, vừa khóc vừa cầu xin tiên nữ cho mình ở lại núi tu hành. Thanh y tiên nữ mắng cậu một trận, rồi đuổi cậu ra khỏi nhà.
Thiếu niên lang thang đến một ngôi làng hoang trên núi để sống. Những trùng yêu đều nghe tiếng về cậu, tinh linh chuồn chuồn thấy cậu đáng thương, liền giới thiệu cậu đến Hoàng Hoa Quán để gặp sư phụ của mình là Bách Nhãn Ma Quân.
Các đạo sĩ trong Hoàng Hoa Quán đều đeo mặt nạ bằng đá. Ma Quân nói với thiếu niên rằng, nếu muốn tu hành, cậu phải đoạn tuyệt nhân duyên thế tục, đeo mặt nạ đá để dứt bỏ trần duyên. Thiếu niên lưỡng lự, loanh quanh trong quán.
Không ngờ, một bà lão mặc áo đỏ đang dẫn theo một nhóm tiên nữ xinh đẹp đến thăm quán. Trong đó, có cả thanh y tiên nữ và thiếu nữ mặc áo vàng.
Sau đó, trong quán tổ chức yến tiệc, mời các tiên nữ ngồi vào bàn. Thiếu niên lén nhìn, thấy trên bàn bày đầy những món ăn kỳ lạ: đầu người chiên, thịt người nấu chín, óc người làm đậu hũ, bánh bao nhân thịt người. Cậu ngửi thấy mùi tanh, chỉ có thể nhìn các yêu quái ăn thịt người.
Ma Quân thấy cậu gặp phải cảnh này, chỉ thản nhiên nói: “Yêu quái ăn thịt người là bản tính. Thọ mệnh của người phàm có hạn, dù bị chúng ta ăn, cũng chỉ mất đi mười mấy năm tuổi thọ, chẳng mấy chốc mà thôi.”
Đêm đó, thiếu niên cảm thấy vô cùng cô độc và lạc lõng, cậu thổi một khúc nhạc quê nhà dưới ánh trăng. Cậu suy ngẫm kỹ lưỡng, tự hỏi bản thân làm sao lại đến bước đường này. Cậu khóc rất lâu, cuối cùng quyết định bái sư học nghệ, vì nếu không thể thay đổi, thì chỉ còn cách gia nhập với họ.
Cậu không ngủ cả đêm, quyết tâm bước trên con đường tu luyện mà không quay đầu lại. Cậu hỏi sư phụ cách trở thành yêu quái nhanh chóng, Ma Quân nói với cậu: “Trên núi Tử Vân có một loại dị trùng tên là Cầm Lang. Ăn trứng sống của nó, có thể hóa thân thành yêu…”
